Người dịch: Whistle

“Cũng không còn cách nào khác.”

Người đàn ông tóc vàng lắc đầu: “Chắc hắn ta có thủ đoạn nào đó có thể biết được có người đang theo dõi.”

“Để ta đi!”

Nina dậm chân:

“Ta đuổi theo trước, giữ chân hắn ta, các ngươi theo sau.”

“Không được!”

Người đàn ông tóc vàng sầm mặt:

“Một mình cô đi quá nguy hiểm.”

“Nguy hiểm gì chứ?”

Nina hừ lạnh:

“Vết thương trên người ta đã khỏi, sao phải sợ hắn ta, hơn nữa, cho dù không thể đánh bại thì ta vẫn có thể giữ chân hắn ta.”

“Đến lúc đó, hai người đến nhanh là được. Cho dù gặp phải cao thủ, ta không địch lại, chẳng lẽ không thể chạy trốn sao?”

Nói xong, Nina phất tay, không cho hai người từ chối, ả ta lóe lên rồi biến mất.

Ở phía xa.

Chu Giáp dừng bước, quay đầu lại.

Nina hóa thành bóng ma, lướt đi trong rừng.

Tốc độ của ả ta rất nhanh, giống như làn khói, cho dù là núi đá, cây cối, hay là cỏ dại, dây leo, cũng không thể nào cản được ả ta.

Giống như ảo ảnh không có thực thể lướt qua.

Chỉ trong chốc lát, Nina đã nhìn thấy bóng dáng cường tráng ở phía trước.

“Vèo!”

Linh Mị thể được thi triển đến cực hạn, tốc độ của Nina lại tăng lên, ả ta vẽ một đường cong trên không trung, rút kiếm, đâm về phía bóng người.

Nina cười nói:

“Lâu chủ Huyết Đằng lâu, chúng ta lại gặp nhau.”

“Keng…”

Một thanh nhuyễn kiếm đột nhiên xuất hiện, hai thanh kiếm va chạm, hai người lần lượt lùi lại.

“Lại là ngươi?” Chu Giáp hừ lạnh:

“Xem ra lần trước ngươi chưa lãnh đủ, lần này lại dám đến đây.”

“Hừ!”

Nina hừ lạnh:

“Lần trước, nếu như ta không bị thương, cần gì phải chạy thêm một chuyến? Nhưng không sao, lần này, ta muốn xem ngươi trốn thế nào?”

Nói xong, Nina giơ kiếm lên.

Thanh kiếm trong tay ả ta thanh mảnh, thẳng tắp, giống như loại kiếm chuyên dùng để đâm của thế giới Phí Mục, loại kiếm này tuy không giỏi chém, nhưng lại rất sắc bén.

Chỉ cần đâm nhẹ là có thể xuyên thủng đá.

Hơn nữa, thanh kiếm này còn ẩn chứa hàn quang, nhìn là biết là Huyền Binh Hắc Thiết phẩm chất cao, chỉ cần sượt qua cũng sẽ bị thương.

Nina không vội vàng ra tay.

Tuy rằng ả ta tự tin, nhưng lại không liều lĩnh.

Chỉ cần giữ chân Chu Giáp, đợi đến khi hai vị huynh trưởng đến, Nina chắc chắn có thể bắt được đối phương, một mình ả ta vẫn có chút nguy hiểm.

Nina cẩn thận đánh giá Lâu chủ Huyết Đằng lâu, trong lòng không khỏi thầm khen.

Hoàng hôn buông xuống.

Người đàn ông mặc Huyền Binh chiến giáp, đeo Quỷ Khốc diện, phía sau là áo choàng đỏ như máu, tay cầm kiếm, ánh tà dương phía sau lan tràn.

Ánh chiều tà chiếu xuống, như thể phủ thêm một lớp ánh sáng đẹp đẽ.

Thân hình cao lớn, chiến ý bừng bừng, tà khí âm lãnh, ba thứ khác biệt hòa vào nhau trên người Lâu chủ Huyết Đằng lâu.

Đặc biệt là đôi mắt đỏ tươi dưới lớp Quỷ Khốc diện.

Lạnh lẽo, sắc bén, bình tĩnh…

Giống như Sát thần bước ra từ núi thây biển máu, sát khí bùng nổ, nhưng trong mắt lại trong veo giống như nước suối.

Nina đã từng gặp qua không ít nhân vật kiệt xuất, nhưng lại không có ai giống như người này.

Rõ ràng là đứng giữa biển máu, nhưng lại không dính một giọt.

Đáng tiếc!

Nina khẽ thở dài, bóng người đối diện đã lóe lên, di chuyển ra xa mấy mét, chạy trốn.

Cửu Trọng Đăng Lâu Bộ được thi triển đến mức cực hạn, một bước nhanh hơn một bước, tuy rằng không linh hoạt, nhưng lực bộc phát rất mạnh và dai dẳng.

“Muốn chạy?”

Nina cười lạnh.

Nhuyễn kiếm run lên, từng luồng kiếm khí sắc bén bắn ra.

“Xì xì…”

Kiếm khí xuyên qua cây cối, đá, tấn công Chu Giáp, nhuyễn kiếm ẩn chứa trong đó, giống như độc xà đang tìm kiếm thời cơ.

“Keng…”

“Keng keng!”

Nhuyễn kiếm xoay quanh, đánh tan kiếm khí, lại va chạm với nhuyễn kiếm, Chu Giáp mượn lực bay lên, lao về phía xa.

Đang ở giữa không trung, Chu Giáp búng tay, hơn mười đạo ngọc phù nhanh như chớp bay ra.

“Lách tách…”

“Ầm!”

Từng tia điện nhỏ bao phủ lấy bốn phương tám hướng, từng dòng nước đột nhiên xuất hiện, nước và điện hòa vào nhau, cản trở Nina.

Đối với loại võ giả cấp bậc này, Nguyên Thuật cấp thấp đã không còn uy lực.

Nhưng có đặc tính Ngự Thủy, Ngũ Lôi gia trì, cho dù Chu Giáp không học nhiều Nguyên Thuật thì lúc thi triển vẫn có thể tùy tâm sở dục.

Uy lực thậm chí còn không yếu.

“Hừ!”

Nina hừ lạnh, hóa thành bóng ma lướt qua, nhẹ nhàng điểm chân lên cành cây khô, lao về phía trước với tốc độ khó có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Nhảy lên đã là mấy chục mét.

Nina điểm kiếm, kiếm khí gào thét, lao về phía trước mấy chục mét, mũi kiếm run rẩy, từng luồng kiếm khí khóa chặt Chu Giáp.

“Keng!”

“Rầm…”

Hai người va chạm, chém giết trên không trung, một người truy đuổi, một người chạy trốn.

Chu Giáp nhất thời không thể nào thoát khỏi Nina, tốc độ bị hạn chế, còn Nina cũng không dám chủ quan, vẫn luôn không thể đến gần Chu Giáp.

Hai người lại chạy thêm mấy dặm, đến một thung lũng, theo sự thăm dò liên tục của Nina, uy hiếp từ kiếm khí cũng ngày càng lớn.

So sánh ra…

Lâu chủ Huyết Đằng lâu không thể nào kích hoạt Bạo Lực trong thời gian dài, nên thực lực kém hơn Nina rất nhiều.

Cho dù kích hoạt Bạo Lực cũng chỉ là ngang tài ngang sức.

“Phù…”

Chu Giáp thở ra một hơi, nhẹ nhàng điểm chân vào một tảng đá, sức mạnh khổng lồ từ chân bộc phát, tảng đá vỡ nát, bắn về phía sau.

Nhân lúc Nina cầm kiếm đỡ đòn, Chu Giáp xoay người, nhuyễn kiếm lóe lên.

Hồi Phong Đoạt Nguyệt!

Thối Bộ Phản Yến!

Nhuyễn kiếm đâm ra xa mấy chục mét, khiến Nina phải né tránh.

“Vèo!”

“Keng…”

Kiếm kêu, sau đó là tiếng “leng keng”.

Vô số kiếm quang gào thét xuất hiện, giống như vòng sáng nổ tung, từng vòng từng vòng lan ra, đá vỡ vụn.

Lưu Quang Chuyển Thệ!

“Hì hì…”

Nina cười, nhẹ nhàng lùi lại, nhìn thì có vẻ nguy hiểm, nhưng mỗi lần đều né tránh kiếm quang trong gang tấc.

“Chậm!”

“Quá chậm!”

“Kiếm pháp tuy rằng không tồi, nhưng đáng tiếc, ngươi quá chậm, cho dù ta nhường một tay, để ngươi tấn công, e rằng ngươi cũng không thể nào chạm vào ta.”

0.43351 sec| 2407.656 kb